Đức Chúa Trời
Chân-Giả luận
Khoa Học & Triết Lý
Văn Hoá & Xã Hội
Đức Chúa Trời dựng nên Thiên Đàng để tiếp nhận người lành, tạo ra hỏa ngục để giam chứa kẻ dữ. Việc thưởng, phạt đều tùy theo ý chỉ công minh của Ngài, không ai can thiệp được. Luận thuyết nhà Phật cho rằng địa ngục có mười tám trùng, có mười Diêm vương cai quản. Họ là: họ Tào, họ Ma, họ Vu, họ Tiết, họ Xương, họ Tiêu, họ Bao, họ Khấu, họ Hàn, v.v. Như vậy, mười vị chỉ cai quản mười trùng, còn lại tám trùng lấy ai cai quản?
Họ Bao vừa kể trên là ông Bao Chửng, còn gọi là Bao Công, làm quan phủ Khai Phong triều vua Nhân Tôn nhà Tống. Ông xử án rất công minh, không thiên vị ai. Dù phạm nhân là hoàng thân quốc thích, ông cũng trừng trị thẳng tay, không kiêng dè kẻ quyền thế. Dung mạo ông rất uy nghiêm. Thời đó người ta rất sợ ông nên đặt cho ông biệt hiệu là Diêm la Bao lão. Khi ông chết, có người đặt điều nói rằng ông ấy xuống làm Diêm Vương dưới địa ngục, cai quản sự chết và sự sống trên dương thế. Nói như thế là vô lý! Chúng ta thử đặt vấn đề: Trước khi chưa có Bao Công, ai cai quản địa ngục? Cho rằng Bao Công cai quản sự sống và sự chết của kẻ khác, vậy ai cai quản sự chết và sự sống của Bao Công?
Kinh Thi có chép rằng: “Sợ oai Trời,” lại cũng viết rằng: “Lớn thay Thượng Đế!” Vậy, xin quý vị hãy kính sợ duy nhất Đức Chúa Trời, là Đấng cai quản sự sống và sự chết của loài người.